Con đường thành công

Thảo luận trong 'Giải trí - Relax' bắt đầu bởi SteelMan, 27/6/13.

  1. SteelMan

    SteelMan Moderator

    Tham gia ngày:
    9/8/12
    Bài viết:
    253
    Đã được thích:
    5
    Điểm thành tích:
    18
    [​IMG]


    Chào các bạn,
    Chúng ta đã nghe tới, nhắc tới, và nói tới thành công rất nhiều. Vậy thành công là gì? Là đạt được mục tiêu mình đề ra. Ấy là định nghĩa đơn giản và cũng được nhiều người tán đồng , song chỉ trong một sự việc nhất định. Còn thành công với một cuộc đời, một kiếp người thì sao? Liệu có đơn giản như vậy, và có thể chỉ rõ ra không?

    Tôi xin đưa ra đây một định nghĩa để tham khảo và soi xét: Một người thành công là một người khỏe mạnh cả về ngoại hình và tinh thần, cảm thấy hạnh phúc mỗi ngày, và tự do về tài chính! Bạn có thể đồng ý hoặc không, và nói thật ngay chính tôi cũng hiểu rằng có nhiều yếu tố để đạt đến thành công. Song tôi thích vì nó đơn giản. Hơn nữa, với định nghĩa này, chúng ta sẽ tiến gần tới sự thành công, thành đạt hơn. Dễ có niềm tin để hành động hơn là ngồi trầm tư phán xét trong do dự!

    Đầu tiên, càng ngày tôi càng nghiệm ra rằng, tính mệnh và sức khỏe mình là quan trọng nhất! Tôi đã từng đi dạy về kỹ năng sinh tồn cho giáo viên, học sinh và doanh nghiệp hơn mười tỉnh thành ở miền bắc, cũng phải đến hơn 10.000 người, tôi nhận ra rằng chúng ta vẫn rất chủ quan, lơ là với sức khỏe và sinh mệnh của mình.

    Như một tu sĩ nào đó đã nói: Con người thật kỳ lạ, chúng ta hoang phí sức khỏe hơn nửa đời người để kiếm tiền, rồi cuối đời lại dùng tất cả tiền bạc nhằm mua lại sức khỏe. Chúng ta sẵn sàng băng sang đường đầy xe cộ phóng qua một cách vội vàng. Chúng ta hút thuốc lá, ăn nhậu,…xả láng “vui tới bến” mà không lưu tâm về hệ lụy. Hay đơn giản, phần lớn người lớn chúng ta (đặc biệt là phụ nữ) không biết bơi để tự cứu mình khi đuối nước. Khi không giữ nổi sinh mệnh của mình, khi sức khỏe kiệt quệ thì lực bất tòng tâm, mọi việc khác không còn nhiều ý nghĩa nữa. Bởi vậy, chúng ta trước hết phải luôn giữ gìn sức khỏe của mình. Một anh lực điền khỏe mạnh dù nghèo khó vẫn tốt hơn một người giàu có sắp hấp hối là vậy!

    Thứ hai, là biết cách cảm nhận thấy hạnh phúc mỗi ngày. Chúng ta thường nhăn nhó vì không kiếm được tiền, trong khi nhiều người lý luận rằng họ kiếm tiền để hạnh phúc hơn. Chúng ta thường buồn bã nên không thể cười nổi. Mà ít khi tự hỏi mình rằng tại sao không cất lên một nụ cười để hết buồn, thêm vui vẻ. Tại sao không cứ hạnh phúc đi đã, rồi giàu…tính sau!

    Trong quá trình đào tạo cho học viên các kỹ năng sống, các kỹ năng làm việc, buổi đầu tiên tôi và các cộng sự dành hết cho việc tái tạo tư duy tích cực, đem lại nụ cười và sự tự tin cho học viên. Cách đơn giản nhất là hướng dẫn các bạn về cách tự khen, khen người xung quanh, kể ra các điểm tốt của bản thân. Và sau đó cho học viên trải nghiệm tập Yoga Cười. Rất nhanh, các bạn trở về trung tâm của bình an và hạnh phúc! Hãy nhớ, đừng chờ tới lúc giàu có hay thành công rồi mới cười. Hãy cất lên những nụ cười để ngay lập tức trở thành một người giàu có và hạnh phúc!

    Về điều thứ ba, tự do tài chính. Mỗi người sẽ nhìn về giá trị của đồng tiền khác nhau trong cuộc sống của mình. Tôi có quen với một Phật tử, anh là thầy thuốc chữa bệnh xương khớp, bại liệt và câm điếc bằng phương pháp day ấn huyệt. Cách chữa bệnh này không dùng thêm thuốc, có thể chữa một số người bệnh bại liệt bẩm sinh đi đứng ngay được một chút, người câm điếc có thể đọc nói ngay được một ít,…
    Đặc biệt hơn, sư phụ của anh thầy thuốc này rất nguyên tắc với các học trò. Đó là trong thời gian học, chữa bệnh phải tuân theo ba nguyên luật: ăn chay, không được gần nữ sắc, và đặc biệt là chữa bệnh không được lấy tiền quà, kể cả người bệnh hậu tạ cũng không được nhận. Về điều thứ ba, vị sư phụ giải thích nếu cho học trò lấy tiền, nhận quà thì sau này sẽ chữa bệnh vì tiền, hoặc sinh ra thiên vị người cho nhiều tiền quà, lạnh nhạt với người cho ít.

    Suy rộng ra, con người không nên sống vì tiền, không để tự do bị chi phối bởi tiền. Tôi rất tâm đắc điều này! Vị sư phụ ấy không nhận tiền quà của bệnh nhân, nhưng ông có một công ty trồng và chế biến cao su, có thể hiểu là làm giàu. Trước hết là để phủ xanh đồi trọc, tạo công ăn việc làm cho người dân quanh vùng. Sau nữa là có tiền để tự do hơn, giúp đỡ được nhiều người bệnh, người dân khó khăn hơn. Có nhiều tiền hay ít tiền, mà không bị chi phối bởi đồng tiền. Tôi cho ấy là sự tự do nhất về tài chính.

    Bạn thấy đấy, thành công đơn giản và dễ hướng tới hơn ta tưởng. Hãy cứ giữ gìn sinh mệnh và mạnh khỏe, luôn nở nụ cười đón nhận mọi thứ mỗi ngày để cảm nhận hạnh phúc, và tự tại, tự do dù bạn có ít hay nhiều tiền. Ấy chính là con đường thành công dành cho mỗi người, tùy hoàn cảnh, xuất phát mà áp dụng sao cho linh hoạt.

    Chúc các bạn một ngày tràn đầy hạnh phúc!

    Hãy bước đi, con đường thành công đang trải dài cùng nụ cười của bạn.

    Diễn Giả Đặng Duy Linh
    Chủ tịch S-WAY GROUP
     
  2. SteelMan

    SteelMan Moderator

    Tham gia ngày:
    9/8/12
    Bài viết:
    253
    Đã được thích:
    5
    Điểm thành tích:
    18
    Thư giãn cuối tuần: Sống được

    Sống một kiếp người, Bình An là Được .
    Hai bánh 4 bánh, đi được là được.
    Tiền ít tiền nhiều, đủ ăn là được
    Người xấu người đẹp, dễ coi là được
    Người già người trẻ, miễn khỏe là được
    Nhà giàu nhà nghèo, hòa thuận là được
    Ông xã về trễ, miễn về là được.
    Bà xã càu nhàu, chăm lo là được.
    Khi con còn nhỏ, dạy dỗ thật nghiêm
    Tiến sỹ cũng được, bán rau cũng xong.
    Sau khi trưởng thành, ngoan ngoãn là được.
    Nhà to nhà bé, có chỗ ỗ ở là được.
    Hàng hiệu hay không, mặc được là được..
    Tất cả phiền não, biết xả là được.
    Kiên trì cố chấp, biết bỏ xuống là được

    Sống một kiếp người, bình an là được.
    Không phải có tiền, muốn gì cũng được.
    Tâm tốt việc tốt, có thể thay đổi số mệnh。
    Ai đúng ai sai. Trời biết là được.
    Tu phúc tu thân, kiếp sau càng tốt.
    Thiên địa vạn vật, tùy duyên là tốt
    Có rất nhiều việc, nhìn xa trông rộng
    Mọi người đều tốt, ngày ngày đều tốt
    Anh tốt tôi tốt, thế giới sẽ tốt
    Không nói cũng biết, tri thức là quan trọng nhất.
    Nói nhiều như vậy, hiểu được là tốt,
    Nếu vẫn còn chưa hiểu, xem lại 2 lần, lần 3
    (Nguồn: Sưu tầm)
     
    Chỉnh sửa cuối: 18/8/13
  3. SteelMan

    SteelMan Moderator

    Tham gia ngày:
    9/8/12
    Bài viết:
    253
    Đã được thích:
    5
    Điểm thành tích:
    18
    Diễn văn trong lễ tốt nghiệp của một tiến sĩ

    Trong ngày vui này, tôi muốn chia sẻ với các bạn 3 điều với tư cách là một người bạn. Chỉ có 3 điều thôi, không có gì là lớn lao.

    Tôi rất hân hạnh được có mặt trong buổi lễ tốt nghiệp ngày hôm nay của các bạn, những cựu sinh viên yêu quý của trường Cao đẳng Nghề Việt Mỹ. Trong ngày vui này, tôi muốn chia sẻ với các bạn 3 điều với tư cách là một người bạn. Chỉ có 3 điều thôi, không có gì là lớn lao.

    Điều thứ nhất là về sự thất bại.

    Tôi tự cho mình là một người dám chấp nhận thất bại. Thất bại đầu đời của tôi là trong năm đầu Đại học. Tôi vào học Đại học Quốc Gia Hà Nội năm 1995 và đặt mục tiêu phải lấy được học bổng để đi Úc học ngay trong năm đầu tiên. Để làm được việc đó, tôi phải đứng đầu trường về thành tích học tập. Kết quả học tập của tôi năm đó đứng đầu trường. Nhưng đáng tiếc là chương trình học bổng của Úc mà tôi nhắm tới năm đó kết thúc. Giấc mơ không thành, tôi đã khóc nhiều ngày, nhưng tôi không bỏ cuộc.


    Khi tốt nghiệp Đại học, tôi cũng tốt nghiệp đứng đầu khoá. Tôi được trường Đại học Quốc Gia Hà Nội giữ lại làm giảng viên. Thế nhưng mức lương khi đó chỉ có 400 nghìn Đồng mỗi tháng, đủ cho tôi uống café và ăn sáng vài ngày. Tôi nộp hồ sơ xin việc ở nhiều nơi, và trong suốt 6 tháng trời, tôi chỉ nhận được hết cái lắc đầu này tới cái lắc đầu khác. Lại một thất bại nữa.


    Sự thất bại trong việc tìm việc làm tốt và lương cao khiến tôi nhận ra tôi cần phải làm tốt hơn nữa. Tôi đã dành một năm tự học và xin học bổng. Thời kỳ này áp lực lớn tới mức tóc trên đầu tôi rụng từng mảng. Tôi cao 1m74, và khi đó tôi chỉ nặng hơn 50 kg đôi chút. Nhưng nỗ lực của tôi cuối cùng không uổng. Tôi được nhận học bổng của viện Harvard Yenching tại trường Đại học Harvard và được nhận vào học tại Đại học Tổng hợp Texas tại Austin. Năm 24 tuổi, tôi bắt đầu qua Mỹ học tiến sĩ Kinh tế.


    Gần 6 năm học tiến sĩ là một thời kỳ gian khổ, đặc biệt là trong giai đoạn làm luận án. Các thất bại liên tiếp trong nghiên cứu và áp lực phải thành công để tốt nghiệp là đặc biệt nghiêm trọng. Nếu thời gian kéo dài quá lâu, học bổng của tôi sẽ hết, và tôi sẽ phải bỏ cuộc và về Việt Nam với hai bàn tay trắng. Vì thế nhiều lúc quẫn trí tôi đã tính đến việc tự sát.


    Thế nhưng cuối cùng tôi vẫn vượt qua được. Khi tôi tốt nghiệp đầu năm 2007, tôi là một trong 3 nghiên cứu sinh được đánh giá cao nhất trong số khoảng gần 20 tiến sĩ Kinh tế tốt nghiệp năm đó của trường. Ngay từ trước khi ra trường, tôi đã có việc làm tại Mỹ với mức lương khởi đầu 6 con số, tức là hơn 100 nghìn USD/năm.


    Năm 2010, tôi về Việt Nam và bắt đầu làm việc cho một Quỹ đầu tư lớn nhất nhì Việt Nam trên cương vị cố vấn kinh tế cao cấp. Nhiều người ngăn cản quyết định này. Nhiều người cho tôi là ngu ngốc. Và quả thật, tôi bị sa thải chỉ sau 3 tuần làm việc ở tập đoàn này. Lý do, các lãnh đạo của họ sợ những gì tôi nói và viết có thể ảnh hưởng đến tương lai chính trị của tập đoàn. Lại một thất bại nữa. Lần này nặng hơn vì tôi đã 33 tuổi.


    Nhưng chính nhờ thất bại này, sự nghiệp của tôi rẽ sang một lối đi mới. Tôi tham gia cùng các bạn bè thân hữu của mình xây dựng công ty tài chính TNK Capital, giờ là một công ty tư vấn tài chính uy tín ở Việt Nam. Từ công ty này, chúng tôi lập ra Ismart Education, một công ty tiên phong ở Việt Nam trong lĩnh vực giải pháp giáo dục số, và đầu tư vào Học viện Giáo dục Hoa Kỳ, là công ty sở hữu trường Cao đẳng Nghề Việt Mỹ. Đó cũng là lý do mà tôi đứng trước các bạn ngày hôm nay với tư cách Chủ tịch của Trường.


    Những thất bại mà tôi gặp phải trong 20 năm qua có thể chưa phải là những thất bại lớn. Tôi có thể sẽ còn gặp thêm nhiều thất bại nữa trong những năm tới. Nhưng mỗi khi thất bại, tôi lại thấy mình trưởng thành hơn và quyết tâm hơn.
    Ngày hôm nay các bạn ra trường, cũng giống như tôi ra trường hồi 15 năm trước. Dù học giỏi tới đâu, hành trang lập nghiệp của các bạn cũng giống như tôi ngày đó, vẫn còn nghèo nàn lắm. Các bạn chắc chắn sẽ phải đối mặt với nhiều khó khăn, thử thách, và sẽ có nhiều thất bại. Có những thất bại sẽ làm các bạn bật khóc. Có những thất bại sẽ làm các bạn không thể khóc thành lời.

    Có những thất bại sẽ làm các bạn mất niềm tin và gục ngã. Có những thất bại thậm chí làm các bạn đau đến mức ước như mình chưa bao giờ được sinh ra. Trong những giờ phút ấy, hãy nhớ rằng ai cũng sẽ phải trải qua những thử thách tương tự. Cái gì không giết chết được chúng ta thì sẽ làm chúng ta lớn mạnh hơn. Tôi mong điều ấy ở các bạn. Và đó là chia sẻ đầu tiên.

    Điều thứ hai là về sự hữu hạn của cuộc đời.


    Khi tôi còn ở những năm đầu của tuổi 20, tôi không bao giờ nghĩ đến một ngày nào đó mình trở nên già đi. Với tôi khi đó chỉ có tuổi trẻ. Thế nhưng đứng trước các bạn ngày hôm nay ở đây, tôi nhận ra 15 năm đã trôi qua như một giấc mơ. Chỉ 3 năm nữa tôi sẽ bước vào tuổi 40. Thêm một giấc mơ 15 năm nữa giống như giấc mơ vừa qua và tôi sẽ ngoài 50 tuổi. Điều đó cũng sẽ đến với các bạn. Rất nhanh thôi, 10 năm, 20 năm, rồi 30 năm sẽ trôi qua và một sáng thức dậy các bạn sẽ thấy tóc trên đầu mình có nhiều sợi bạc.


    Điều đó không có gì là đáng buồn. Ngược lại, nó là một động lực lớn nếu các bạn biết tận dụng. Hiểu rằng mình sẽ già đi và biến mất khỏi trái đất này như là một lẽ tự nhiên cũng có nghĩa rằng bạn sẽ biết yêu quý từng ngày còn lại và biết dùng nó một cách có ích nhất.


    Thế nào là có ích? Tôi không có ý nói đến việc bạn phải có những đóng góp lớn lao cho xã hội hoặc những hi sinh phi thường. Cái có ích mà tôi nói đến ở đây là các bạn chỉ sống có một lần cuộc sống này, vì thế hãy làm những gì các bạn thực sự yêu thích nhất.


    Tôi muốn mượn lời Steve Jobs tại lễ tốt nghiệp năm 2005 của Đại học Standford. Jobs nói rằng “thời gian của các bạn là hữu hạn, vì thế đừng phí phạm thời gian để sống cuộc đời của người khác. Đừng bị xập bẫy các giáo điều để phải sống cuộc sống của mình theo cách nghĩ của người khác. Đừng để tiếng nói quan điểm của người khác nhấn chìm tiếng nói sâu thẳm trong lòng bạn. Và điều quan trọng nhất là hãy có can đảm để đi theo tiếng gọi của trái tim và trực giác của bạn. Chúng là thứ biết rõ rất bạn thực sự muốn trở thành một người như thế nào. Những thứ khác đều là thứ yếu.”
    Khi các bạn thực sự làm việc gì mà các bạn yêu thích nhất, các bạn sẽ dễ vượt qua những thử thách hơn. Công việc chiếm một phần lớn cuộc đời của các bạn, vì thế, các bạn sẽ chỉ cảm thấy thực sự mãn nguyện khi được làm việc mà các bạn cho là thích hợp nhất với mình.

    Tôi là một người ham viết lách từ nhỏ. Ngay khi còn là học sinh phổ thông cơ sở, tôi đã viết tiểu thuyết và làm thơ. Tiểu thuyết của tôi chưa bao giờ được đăng, và thơ của tôi cũng vậy. Có lẽ tiểu thuyết của tôi quá dở và thơ của tôi cũng cộc cằn.


    Tôi không làm thơ và viết văn nữa, nhưng niềm yêu thích viết lách thì ngày một lớn. Cuối cùng, tôi trở thành một nhà phân tích và bình luận về kinh tế và quan hệ quốc tế. Trong mười năm nay, tôi đã có gần 1 nghìn bài viết đăng tải trên nhiều báo và tạp chí trong và ngoài nước. Đó là sở thích của tôi. Nó làm tôi cảm thấy cuộc sống của mình có ý nghĩa. Nếu như nhiều tuần qua đi không thể viết những gì mình muốn viết, tôi cảm thấy thiếu hụt như thiếu hụt ô xi để thở, và tôi phải quay lại viết bằng được.


    Trong số các bạn ngồi đây ngày hôm nay, hẳn sẽ có một số bạn đã thực sự biết mình muốn làm gì. Các bạn thật may mắn. Với phần lớn các bạn khác, có lẽ các bạn vẫn còn chưa biết mình muốn làm gì. Các bạn hãy tiếp tục tìm kiếm. Cũng giống như tất cả các vấn đề thuộc về trái tim, các bạn sẽ biết mình tìm ra nó khi gặp nó. Các bạn không được dừng lại trước khi tìm ra.


    Và khi đã tìm ra công việc mà mình thực sự ưa thích, các bạn hãy theo đuổi nó bằng toàn bộ năng lượng của mình. Vì thời gian của các bạn trên đời này chỉ là hữu hạn, các bạn sẽ già đi, và chắc chắn các bạn không muốn trở thành một người già chìm đắm trong hối tiếc về quá khứ bị bỏ lỡ.


    Điều thứ ba là sự thành đạt và hạnh phúc.

    Không phải ai sinh ra cũng là thiên tài, cũng có cơ hội để trở thành một thiên tài. Không phải ai sinh ra cũng trong một gia đình giàu có, hoặc có cơ hội để trở thành giàu có. Tôi không phải là một thiên tài, và cho đến giờ tôi cũng chưa bao giờ là một người thực sự giàu có. Có thể trong số các bạn tốt nghiệp ngày hôm nay sẽ có một số ít bạn trở thành những người đặc biệt nổi tiếng hoặc giàu có về sau, nhưng chắc chắn phần lớn trong số các bạn sẽ là những người có cuộc sống bình thường.

    May mắn là không cần phải là một thiên tài hoặc một người đặc biệt giàu có thì mới có hạnh phúc. Thậm chí trong nhiều trường hợp điều này còn ngược lại, có nghĩa là người đặc biệt nổi tiếng hoặc giàu có nhiều khi không có hạnh phúc.


    Lý do là, hạnh phúc là cảm nhận chủ quan của bạn đối với những gì bạn làm, những gì bạn có, và những gì xung quanh bạn. Hạnh phúc không phải là một khái niệm vật lý với những công thức khô cứng. Nó là thứ thuộc về con người, và vì thế, nó có có vẻ đẹp và sự bí ẩn mà chỉ có chính bạn mới giải mã cho mình được. Nếu biết cách giải mã, hạnh phúc đến từ những điều nhỏ nhặt nhất. Trong bước đường sắp tới, các bạn sẽ phải luôn bám đuổi trong một cuộc cạnh tranh gay gắt về danh lợi. Nhưng hãy đừng để nó cuốn các bạn đi vĩnh viễn. Hãy biết dừng lại, dành thời gian để cảm nhận và tự vui với những gì mình có.


    Và lý do để tôi chia sẻ điều này là vì hôm nay là ngày của các bạn. Các bạn đã đặt thêm được một dấu mốc hết sức quan trọng trong cuộc đời mình. Những khó khăn cực nhọc trên ghế nhà trường đã qua, những khó khăn cực nhọc trên con đường mưu sinh và khẳng định bản thân đang đến.

    Nhưng ngay lúc này, chính lúc này đây, các bạn có quyền dừng lại trong một ngày, có quyền tự hào vì những gì mình đã làm được, có quyền vui chơi với các bạn đồng khoá và thầy cô thêm một ngày nữa như những sinh viên còn đang học, có quyền tổ chức tiệc tùng để ăn mừng thành tựu của mình.

    Không có ai sống thay cuộc sống của các bạn, và các bạn cũng không cần phải sống thay cuộc sống của ai. Vì thế, không ai có quyền đánh giá hay nghi ngờ những nỗ lực mà các bạn phải trải qua để đến được với thời khắc này. Chúng tôi, những người đàn anh, đàn chị, những người đã đi trước, vui mừng và nghiêng mình trước các bạn. Chúc tất cả các bạn thành công và hạnh phúc.
    Tác giả: TS. Trần Vinh Dự
     
    Chỉnh sửa cuối: 26/9/15
  4. phat0290

    phat0290 New Member

    Tham gia ngày:
    13/3/14
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    bài viết hay và ý nghĩa thật sự có lẽ cần sự nỗ lực rất lớn
     

Chia sẻ trang này